Đã từ rất lâu, hai huấn luyện viên Mourinho và Wenger vốn chẳng ưa gì nhau. Họ luôn giành cho nhau cũng cuộc khẩu chiến bằng những lời lẽ châm biếm. Gần đây, “người đặc biệt” có nói Wenger rằng đó là một chuyên gia thất bại với thành tích 8 năm ròng trắng tay. Giáo sư cũng chẳng vừa khi phản pháo lại rằng một đội bóng giành được danh hiệu khi bỏ ra hàng núi tiền thì đó chẳng phải việc đáng để tự hào và khoe khoang. Cuộc đấu khẩu đó lại khiến chúng ta liên tưởng đến câu chuyện giữa Thỏ và Rùa.
Bài học từ câu chuyện giữa Thỏ và Rùa
Truyện kể rằng có một con Thỏ và một con Rùa chạy thi với nhau. Khi cuộc thi bắt đầu, Thỏ luôn huyên hoang rằng mình sẽ thắng. Khi cuộc đua bắt đầu, Thỏ xuất phát nhanh như tên bắn và chạy thục mạng rất nhanh. Khi quay lại thấy bỏ xa Rùa, Thỏ chủ quan và nằm ngủ dưới gốc cây thư giãn trước khi trở lại cuộc đua. Rùa từ từ vượt qua Thỏ và sớm kết thúc đường đua. Khi Thỏ thức dậy thì Rùa đã đến đích và trở thành người chiến thắng.
Mourinho và Wenger đều là những chiến lược gia xuất sắc. Ảnh: Internet |
Lần thứ hai, Thỏ lại thách đấu với Rùa. Lần này để không chủ quan nữa, Thỏ chạy thẳng một mạch từ điểm xuất phát đến đích và thắng cuộc. Thế nhưng với sự không cam chịu của mình, lần này Rùa là người thách đấu và sẽ chơi tại địa điểm do chính mình sắp xếp. Vốn tự mãn, Thỏ đồng ý và cuộc đua bắt đầu. Thỏ cũng như lần trước chạy một mạch không nghỉ. Nhưng khi gần đến đích, Thỏ buộc phải vượt qua chướng ngại vật cuối cùng đó là một con sông. Vốn không biết bơi, Thỏ đành ngâm ngùi nhìn Rùa cứ từ từ băng băng về đích trước sự bất lực. Bài học của câu chuyện ngụ ngôn giữa Thỏ và Rùa đó là trong thi đấu nếu như bạn chủ quan thì bạn sẽ chịu nhận thất bại. Và điều thứ hai quan trọng đó là nếu như bạn được chơi tại môi trường và địa hình mà mình có lợi và mình có thế mạnh thế thì bạn sẽ nắm chắc phần thắng.
Câu chuyện của Người đặc biệt và Giáo sư
Quay trở lại với cuộc khẩu chiến giữa Mourinho và Arsene Wenger. Wenger đã nói “Mourinho luôn bỏ ra những khoản tiền khổng lồ để mang về những ngôi sao và có được thành công. Kỳ thực so với những gì Arsenal đã làm trong khoảng thời gian qua thì công lao của ông ta chẳng có ý nghĩa gì cả”. Đại ý của Giáo sư nhằm nhần mạnh rằng cách thức làm việc giữa ông và Mourinho không giống nhau. Thế nên không thể đánh giá thành công của từng người theo cách phiến diện như thế được.
Hãy làm một phép liên tưởng rằng, Wenger là Thỏ và Mourinho là Rùa. Nếu như trong một cuộc đua mà ở đó có sự công bằng, nghĩa là tiềm lực của cả hai như nhau thì Wenger nhiều khả năng sẽ chứng tỏ được tài năng của mình hơn và chiến thắng. Cũng như nếu Thỏ và Rùa cùng thi đấu ở một địa hình đất liền thì Thỏ rõ ràng sẽ thắng. Thế nhưng khi đặt vào hoàn cảnh khác và địa hình khác có lợi cho Rùa thì Rùa sẽ thắng.
Nhưng bóng đá hiện đại là vậy, Chelsea có tiềm lực tài chính hùng mạnh như những đồng rúp của ông chủ người Nga Abramovich thế nên họ có quyền mua những cầu thủ mình muốn để chinh phục những danh hiệu. Không đến mức cổ hủ để cứ phải “liệu cơm gắp mắm”. Mourinho như một chú Rùa, luôn biết điểm mạnh của mình là gì, điểm yếu là gì để có thể bổ sung những thứ mình thiếu và chiến thắng đối thủ.
Dù sao thì cả Mourinho cũng như Wenger đều là những chiến lược gia xuất sắc. Mọi sự so sánh đôi khi là khập khiễng và mang tính tương đối. Cả Arsenal và Chelsea cũng đang chia sẻ hai vị trí đầu bảng trên bảng xếp hạng Premier League. Trong một cuộc đua khốc liệt như vậy, cả hai sẽ cùng cố gắng để hướng tới ngôi vô địch và chứng minh rằng mình đã đúng.